bọn đàn ông này có độc
Người đàn ông nhà họ Ngô đứng ở hàng đầu, không kịp chuẩn bị tinh thần đã bị đánh trúng, trong nháy mắt, ngực ông ta toác ra một hốc to bằng nắm đấm, máu chảy ướt đẫm, rồi thân thể ông ta sụp xuống. Người đàn ông đó đã chết. Một đòn chết tươi! “Aaa
Baogiaothong: Hái lá trong rừng nấu uống, 7 người đàn ông nguy kịch , Thanhnien: Nghệ An: 7 người bị ngộ độc sau khi uống nước lá cây rừng , Vtc: 7 người đàn ông nguy kịch nghi do uống nước lá cây độc
Tả Ninh không dám tin mà nhìn bốn người đàn ông trong phòng khách, chỉ cảm thấy bọn họ đều điên rồi. Bởi vì tối hôm qua tìm chết chọc Thu Dật Bạch, sáng nay cô dường như cảm thấy toàn thân khắp nơi vừa tê vừa đau, không có một chút sức lực.
Bọn Đàn Ông Này Có Độc - (Chương 39) - Tác giả Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Chương 16: Anh muốn cưỡng bức cô. Chương 17: Bạn gái. Chương 18: Mờ ám. Chương 19: Hoảng loạn.
Site De Rencontre Belge Entièrement Gratuit. Không có chuyện cày hỏng, mà chỉ có mệt chết trâu, Tả Ninh bây giờ cuối cùng cũng hiểu được hết ý tứ của câu nói này. Sau khi biết cô muốn sinh một đứa nữa, các nam nhân vốn như sói như hổ lại càng thêm đáng sợ, một đám đều như hận không thể lớn lên trêи người cô, một khi có thời gian liền liều mạng lăn lộn. Mà Thu Dật Bạch rốt cuộc cũng như nguyện, có cơ hội đè cô trêи giường làm ba ngày ba đêm. Đương nhiên, ba ngày này bọn họ không phải lúc nào cũng ở trêи giường, nói tới nói lui, có một số việc thật sự không thể làm, thân thể mới là quan trọng nhất. Nhưng từ sau khi quyết định mọi người cùng nhau sinh hoạt, bọn họ cũng xác thật cũng đã rất lâu chưa có cơ hội ở cùng một chỗ. Lại một hồi triền miên lâm li hôn sâu kết thúc, Thu Dật Bạch mới lưu luyến buông môi cô ra "Làm sao bây giờ? Còn muốn làm một lần." "Một vừa hai phải thôi, túng ɖu͙ƈ thương thân, anh không sợ tinh tẫn nhân vong." Lời nói là như thế này, nhưng nhìn hắn vẻ mặt u oán, Tả Ninh vẫn nhịn không được hung hăng hôn lên môi hắn một chút, "Vừa lòng chưa?" "Không hài lòng, vĩnh viễn đều không thể vừa lòng." Người ta vẫn thường nói biểu hiện của nam nhân trước mặt nữ nhân mình yêu đều giống một đứa trẻ, từ trêи người những nam nhân của mình, Tả Ninh thật sự có thể tự mình lĩnh hội quá nhiều. Lại ôm đầu Thu Dật Bạch ở trêи môi hắn hôn bẹp một chút, cô mới xốc chăn lên xuống giường "Được rồi, em đi làm đồ ăn sáng, đói bụng rồi." Những người khác vừa vặn đều có công việc không có nhà, hai đứa nhóc song sinh cũng được ba mẹ Văn Khải An đón đi rồi, bọn họ lại không thuê giúp việc, chuyện nấu cơm chỉ có thể tự mình làm. Lâu lắm không vào phòng bếp, Tả Ninh cảm thấy tay nghề của mình lại mới lạ, vốn dĩ trù nghệ không tốt, bây giờ làm đoán chừng cũng chỉ có thể miễn cưỡng chắp vá. Nếu là ở ngày thường, người vào bếp nhất định là Thu Dật Bạch, nhưng hôm nay hắn cũng có việc phải làm, Tả Ninh tự nhiên sẽ vào vai một người vợ hiền lương, bằng không thật sự sẽ bị đám đàn ông này sủng đến mức ngay cả sinh hoạt cũng không thể tự làm được. Cô làm chút bánh mì đơn giản cũng với mứt trái cây, còn thêm hai ly sữa bò, sau đó mang vào phòng Thu Dật Bạch cùng nhau ăn sáng. Nam nhân rửa mặt xong cứ mặc áo ngủ như vậy ngồi bên cửa sổ, treo giá vẽ nhanh chóng bôi bôi vẽ vẽ, ngẫu nhiên dừng lại động tác nhìn ra ngoài cửa sổ trầm tư, có linh cảm lại bắt đầu vẽ tiếp, khi thì nhíu mày, khi thì trêи mặt không có biểu tình, thỉnh thoảng lại mân mê môi mỏng, nhìn thế nào cũng thấy gợi cảm. Quả nhiên nam nhân lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất. Đem bữa sáng đặt lên trêи bàn, Tả Ninh nhịn không được chạy tới ôm lấy hắn từ phía sau lưng, gặm nhẹ lên vành tai sau đó hôn lên khoé môi hắn "Ông xã, bộ dạng này của anh thật đẹp trai." Thu Dật Bạch cười khẽ, đặt bản vẽ sang một bên, ôm cô ngồi lên trêи đùi mình, câu lấy đầu lưỡi cô hôn sâu. Chờ hai người nhão nhão dính dính thân thiết xong, bữa sáng đều đã nguội lạnh. "Không quấy rầy anh, không quấy rầy anh." Ăn xong bữa sáng, Tả Ninh nhanh chóng bày ra tư thế thề thốt, "Em qua một bên đọc sách, anh tiếp tục." Sau đó cô dịch ghế ra rất xa, từ trêи tủ sách lấy một quyển sách lịch sử xuống xem, ngay cả lật sách cũng rất nhẹ nhàng, tranh thủ không phát ra âm thanh nào. Thu Dật Bạch ngẩng đầu nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô, câu môi cười, thay đổi một tờ giấy vẽ mới lần nữa vẽ lại, kiên nhẫn chậm rãi phác hoạ. "Hoàn thành." Tả Ninh không thể tin nổi nhìn hắn "Nhanh như vậy?" Thu Dật Bạch cười gật đầu "Em tới xem một chút đi." Tả Ninh nhảy nhót chạy tới, ánh mắt rơi xuống bản vẽ mới phát hiện hắn vẽ cư nhiên là cô. Đều nói không vẽ tranh không phải đạo diễn giỏi, Tả Ninh vẫn luôn biết tài năng hội hoạ của Thu Dật Bạch không tồi, nhưng cô chỉ thấy hắn vẽ bản thảo, bây giờ lần đầu tiên nhìn thấy một bức tranh tinh tế như vậy, cô cảm thấy đặc biệt kinh diễm. "Nguyên lai anh vẽ tranh lợi hại như vậy a, em cư nhiên mới phát hiện." "Bởi vì tình nhân trong mắt hoá Tây Thi." Thu Dật Bạch đắc ý mà chỉ ngực mình, "Dụng tâm mà vẽ, vừa lòng không?" Tả Ninh gật đầu "Đôi mắt vẽ thật xinh đẹp, giống như là ảnh chụp của em dán lên vậy." "Em là đang tự khen đôi mắt mình đẹp sao? Nguyên lai bà xã của anh cũng tự luyến như vậy." Thu Dật Bạch không chút khách khí phẩy phẩy cái mũi cô, "Vậy có phải nên khen thưởng cho anh không?" Tả Ninh cong lưng, câu lấy cổ hắn hôn lên, vốn dĩ chỉ định hôn nhẹ nhàng, kết quả hắn từng chút cạy miệng cô ra, đầu lưỡi xâm nhập vào, ở cho miệng cô không ngừng trêu đùa. Tình huống tựa hồ không rất hợp a, không phải đã làm không sai biệt lắm, không thể lại túng ɖu͙ƈ sao? Hơn nữa bản thảo còn chưa có hoàn thành đâu. Tả Ninh duỗi tay đẩy hắn, lại bị hắn gắt gao chế trụ, bờ môi ấm áp môi cằm một đường đi xuống, hôn lên m xương quai xanh, ngậm lấy một cái cúc áo chậm rãi cởi bỏ. Không chỉ có lúc nghiêm túc sáng tác đẹp trai, bây giờ nghiêm túc giúp cô cởi cúc áo cũng rất đẹp trai, hơi thở nóng bỏng mang theo hormone nam tính nồng đậm phun lên cổ lên ngực cô, Tả Ninh mềm nhũn, hoàn toàn từ bỏ chống cự. "Ông xã......" Nghe thấy cô nũng nịu, Thu Dật Bạch bỏ cúc áo ra, ngược lại dùng môi với cằm đẩy nội y ra, ngậm lấy đầu иɦũ ɦα tinh tế ɭϊếʍ ʍút̼. "Ân......" Lại một tiếng rêи rỉ kiều mị từ giữa môi cô tràn ra, Thu Dật Bạch dùng tay rất nhanh liền hoàn toàn cởi bỏ áo sơ mi của cô ra, nhìn thân thể mềm mại của cô vặn vẹo đến mê người ở trêи giường giọng khàn khàn, "Có muốn vẽ lại một bức nữa không?" Tả Ninh chưa kịp phản ứng, mở đôi mắt ướt dầm dề nhìn hắn "Cái gì?" "Em không phải nói Đồng Ninh vẻ cho Đồng Tâm một bức tranh rất đẹp sao? Đặc biệt lần trước em ở chỗ nó còn nhìn thấy một bức rất đặc biệt." Đặc biệt, kỳ thật chính là 18+ a, đó là tranh vẽ Thu Đồng Tâm khoả thân, Tả Ninh nhìn qua, Thu Dật Bạch lại không có khả năng gặp qua, chỉ là biết có một chuyện như vậy. Nhưng Đồng Ninh là học hội hoạ chuyên nghiệp, tài năng vẽ tất nhiên là giỏi hơn Thu Dật Bạch, nếu Thu Dật Bạch muốn so cái này, vậy phỏng chừng không có phần thắng nào. Thu Dật Bạch tự nhiên hiểu suy nghĩ trong lòng cô, đắc ý nhướng mày "Cậu ta có ưu thế, anh cũng có, vẽ như này chắc chắn không bằng anh." Bàn tay to dọc theo da thịt trần trụi đi xuống, mơn trớn khe rãnh sâu thẳm đến bụng nhỏ bình thản, hắn bỗng nhiên cúi đầu ái muội mà nói vào lỗ tai cô "Trước tiên vẽ lại đã, sau đó tìm cơ hội tốt quay lại." Cho nên đây là ý muốn quay phim sắc tình sao? Tả Ninh nhịn không được run rẩy, tuy nói ông xã nhà mình chính là đạo diễn, nhưng cô thật đúng là chưa từng nếm thử qua loại sự tình này, ngày thường bọn họ làʍ ȶìиɦ rất ít khi chụp ảnh, càng không nói đến quay phim kiểu này. "Em rất hưng phấn." Thu Dật Bạch cười nhẹ, đầu ngón tay tìm đến giữa hai chân cô cách qυầи ɭót sờ sờ ờ, "Ướt." Tả Ninh nhịn không được duỗi tay đánh hắn, lại bị hắn bắt lấy, ngậm lấy tay cô sắc tình ɭϊếʍ ɭϊếʍ "Bà xã, thân thể của em đẹp như vậy, xác thật nên lưu lại những thứ tốt đẹp." "Vậy...... Em có phải nên có hợp tác với diễn viên nam hay?" Tả Ninh không cam lòng yếu thế nhìn hắn, "Vừa vặn, dáng người của năm người bọn họ đều có giá trị siêu bổng, để cho bọn họ diễn cùng em." "Em muốn quay làʍ ȶìиɦ tập thể sao? Tưởng bở." Thu Dật Bạch cúi đầu hung hăng mà cắn đầu иɦũ ɦα cô một chút Tả Ninh tiếp tục trêu hắn "Vậy để Cao Hạ làm đi, anh ấy chính là diễn viên chuyên nghiệp." "Nằm mơ! Hình ảnh đẹp như vậy, không được để bọn họ vào ống kính." Thu Dật Bạch cởi bỏ nội y, đem đầu chôn trong nhũ thịt mềm mại, "Anh muốn lặng lẽ quay lại cho bọn hắn xem, ghen ghét chết bọn họ, tốt nhất là nhân lúc bọn họ đi công tác gửi cho bọn họ, làm cho bọn họ xem được nhưng ăn không được." Quả nhiên vẫn trẻ con như vậy, mỗi lần ăn dấm vào một chút cũng không giống nam nhân đã qua tuổi 30. TOÀN HOÀN VĂN Editor sacnu
Edit Miu Beta Ami Bóng đêm thâm trầm, gió đêm thổi quét. Tả Ninh vươn tay vén những sợi tóc đang bay ra sau tai, ngẩng đầu lẳng lặng nhìn một màn đen nhánh trên tầng năm của một căn biệt thự. Biệt thự ở tiểu khu này có tên là "Hoa sen khê bạn", hiện tại xem ra đã rất cũ, nhưng trong lòng Tả Ninh rất rõ ràng, chỉ với năng lực hiện tại của cô thì vẫn như cũ không thể mua nổi căn biệt thự trước mặt này. Cho dù có bao nhiêu cũ nát thì nơi này cũng vẫn là tiểu khu gần Nguyệt Minh Hồ nhất, mà Nguyệt Minh Hồ là hồ nhân tạo lớn nhất đô thị cấp 1 ở thành phố S này. Ở địa phương này, vốn dĩ là dành cho những người giàu có. "Đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi, vẫn luôn không thấy có người ở bên trong, chẳng lẽ người mua đống biệt thự này chỉ là vì đầu tư?" Tả Ninh lẩm bẩm tự nói ở trong bóng đêm, suy nghĩ lại bị kéo đi rất xa, chờ cô phục hồi tinh thần lại thì mới ý thức được bây giờ đã là hơn 11 giờ. Nghĩ đến sáng sớm ngày mai còn có chuyện quan trọng phải làm, cô âm thầm thở dài một tiếng, xoay người chuẩn bị rời đi. "Đông!" Cách vườn hoa gần đó không xa đột nhiên truyền đến một âm thanh lạ, như là có thứ gì nện ở trên mặt đất. Tả Ninh theo bản năng nhìn theo hướng âm thanh truyền đến, mượn ánh đèn đường, có thể nhìn thấy sâu trong vườn hoa có một thân ảnh màu đen, mà ở trên sàn nhà bên ngoài là một chai rượu nằm ở đó. Là một tên ma men uống say sao? Nghĩ đến việc trị an ở tiểu khu này từ trước đến nay đều không tồi, Tả Ninh liền tráng lá gan tiến vài bước tới gần rồi thử hỏi "Này...Có khỏe không?" Không nghe được tiếng đáp lại, cô liền tiến lên thêm vài bước, lần này rốt cuộc cũng đã có thể nhìn rõ là một người đàn ông khoảng tầm 30 tuổi. Người đàn ông một thân âu phục màu đen, cho dù là ngồi dưới đất cũng không khó để tưởng tượng ra dáng người của anh thực hoàn hảo, hơn nữa, tướng mạo cũng cực kỳ tuấn lãng. Tại thời điểm Tả Ninh đang quan sát kĩ người đàn ông này, anh cũng ngẩng đầu nhìn cô. Hai tròng mắt của anh như bị bịt kín bởi một tầng hơi nước mỏng, ánh mắt cũng có chút hỗn độn, nhưng khi nhìn về phía Tả Ninh lại tựa hồ trở nên nóng rực. Tả Ninh bị anh nhìn chằm chằm đến mức cả người không được tự nhiên, cô ho nhẹ một tiếng rồi hỏi "Anh uống say? Có cần tôi giúp anh gọi người nhà đến đón hay không?" Nhìn cách ăn mặc của người đàn ông này thì cô liền biết anh là người giàu có, lại nói đến vị trí hiện tại của họ, Tả Ninh suy đoán, gia đình của người đàn ông này chắc hẳn là ở gần đây.
Sau khi hai người đàn ông đi rồi Tả Ninh mới thả lỏng cơ thể, dựa vào sô pha lẳng lặng hồi tưởng lại những việc đã xảy ra mấy ngày nay. Trước đây cô chỉ biết biên kịch trong ngành có địa vị thấp, công việc của tổ biên kịch rất nhiều, lại thường xuyên vì vấn đề kịch bản mà lượng công việc càng nhiều luôn nghĩ làm thế nào để khắc phục nhưng lại không nghĩ đến càng về sau cô càng gặp nhiều khó khăn hơn, không hiểu vì sao lại xảy ra rắc rối với những người đàn ông bởi vì gương mặt này hay là thân thể này?Tả Ninh đứng trước gương lẳng lặng nhìn lại chính mạo của cô đúng là hơn có người một ít, điều này cô đã biết từ khi còn là trước đây, có người nhà tận tâm che chở, sau này cô đều dùng thời gian ở nhà để viết tiểu thuyết nên cũng không tiếp xúc nhiều với mọi người xung quanh, cũng không gặp quá nhiều phiền toái. Nhưng lúc này những điều mà Tả Ninh vừa trải qua thật sự cô không biết nên giải quyết như thế nào cho không có tư tưởng bảo thủ, càng không để ý nhiều để trinh tiết, cũng không ngại cùng người khác lên giường, nhưng cô không muốn phát sinh những tình huống không thể kiểm soát như hiện Lâm đưa đến cho Tả Ninh một bộ váy liền áo màu lam nhạt, thời điểm cô thay xong quần áo đi xuống, bắt gặp được nhiều ánh mắt phức tạp đang nhìn nãy cô ở trước mặt bao nhiêu người cùng Du Hạo Nam lên tầng năm, tuy anh đến không bao lâu liền đi nhưng cô thay quần áo là thật. Cộng thêm tối hôm qua Du Hạo Nam làm trò tỏ vẻ thân mật trước mặt nhiều người cũng là rằng cô không quan tâm nhiều đến ánh nhìn của người khác nhưng trong tiềm thức cô lại hi vọng mọi người có ấn tượng tốt với mình, đáng tiếc hiện tại cô lại bất sáng đều là cảnh Cao Hạ diễn cùng Giang Thuần Tâm. Cảnh thứ ba - thân là con cả Phục gia Phục Thành nghe nói em gái Phục Vân suýt xảy ra tai nạn liền vô cùng lo lắng từ công ty gấp gáp trở về sau đó mắng cho em gái một trận. Sau đó nữa là cảnh anh em tình là cảnh cao trào nhất trong phim cũng là cảnh duy nhất nam chính Phục Thành rơi Hạ mặc một bộ vét đen sì, tức giận với Phục Vân, giọng nói có chút run rẩy "Nếu em chết đi, em bảo anh phải làm sao đây? Bảo cả nhà chúng ta phải làm sao? Phục Vân, em không phải là đứa trẻ nữa, đừng làm cho mọi người phải lo lắng nữa được không?"Hiện nay trong giới giải trí khó tìm được nghệ sĩ không cần diễn viên lồng tiếng hỗ trợ, Cao Hạ có một giọng nói rất tốt, hơn nữa khi còn nhỏ anh đã là một ngôi sao nhí cho nên lời thoại nắm rất chắc, tựa như tất cả các cảnh diễn đối với anh đều rất dễ Ninh đứng ở phía xa lẳng lặng quan sát, nhìn hốc mắt anh đỏ bừng, thân thể anh run rẩy, nhìn anh đau đớn nói ra những lời răn dạy em gái, khóe mắt liền rơi xuống một giọt nước mắt...Cảnh tượng quen thuộc, những lời nói quen thuộc đó, nhiều năm trước đây cũng có người từng nói với cô như vậy. Nhưng chính là bây giờ tất cả đều không còn điều đó cũng đã không còn trên đời, chỉ còn lại một mình cô trên thế giới này, lẻ loi mà bước đi."Tả Ninh? Tả Ninh?" Giọng nói Thu Dật Bạch vang lên bên tai, Tả Ninh mới phục hồi tinh thần, cảm giác trên mặt có chút lạnh lẽo thì ra không biết rơi nước mắt từ lúc nào. Thu Dật Bạch lo lắng nhìn cô "Cô làm sao vậy?""Không có gì." Tả Ninh vươn tay lau nước mắt, cười cười nhìn Cao Hạ phía xa, "Anh ta...Diễn rất tốt làm tôi nhớ lại một chút chuyện cũ, không có việc gì đâu."Dứt lời Tả Ninh vội đi vào toilet, vừa đóng cửa lại cô liền không nhịn được ngồi xổm xuống đất bật khóc thành hỏi em chết rồi anh biết làm sao bây giờ? Mọi người phải làm sao bây giờ? Cho nên em vẫn luôn sống thật tốt còn mọi người thì sao? Mọi người đều không còn nữa bảo con nên làm sao đây?Nếu mọi người vẫn ở bên cạnh con, con nhất định sẽ không lâm vào cảnh như hiện tại, sẽ không bị Du Hạo Nam bắt nạt, sẽ không ngoài ý muốn cùng hai người đàn ông lên giường."Vì sao? Vì sao lại bỏ con lại một mình?" Phòng vệ sinh yên tĩnh, chỉ có thanh âm thê lương cô độc của một hồi, cô lau nước mắt sửa sang lại quần áo rồi mới mở cửa ra ngoài. Ngoài cửa Thu Dật Bạch tự nhiên lại đứng ở đó."Anh đứng đây từ nãy đến giờ?"Tả Ninh bất giác lại nhớ tới ngày đó ở tàu điện ngầm, anh cũng như vậy đứng đợi cô trước cửa phòng vệ Dật Bạch gật đầu nhìn đôi mắt cô sưng đỏ, nhẹ giọng "Hiện tại tâm trạng đã ổn hơn chưa?""Xin lỗi, tôi không kiềm chế được cảm xúc, sẽ không có lần sau."Thấy cô muốn rời đi, anh đột nhiên gọi lại "Tả Ninh.""Có việc gì sao?""Em có thể làm bạn gái tôi chứ?"Tả Ninh kinh ngạc nhìn anh, không thể tin được lời Thu Dật Bạch vừa nói cũng biết Thu Dật Bạch là một công tử đào hoa tuy rằng phóng khoáng nhẹ nhàng đối với phụ nữ nhưng những người phụ nữ bên cạnh anh lại không bao giờ có được danh trắng ra là từ trước đến nay anh chỉ cần bạn giường chứ không cần bạn Ninh không biểu hiện cảm xúc gì mà nhìn anh, ngược lại làm anh có chút không tự nhiên "Làm sao vậy? Làm em giật mình?""Đúng là có chút giật mình." Tả Ninh cúi đầu cười cười, "Tôi không nghĩ đến hai chữ bạn gái này là từ trong miệng đạo diễn Thu nói ra." "Tôi biết, trước đây thanh danh của tôi không được tốt, cũng xác thực là đã từng thay đổi rất nhiều phụ nữ nhưng lần này tôi thực sự nghiêm túc.""Phải không?"Tả Ninh nghiêng đầu nhìn anh cười cười, đột nhiên túm lấy Thu Dật Bạch vào toilet, sau đó duỗi tay kéo khóa sau lưng chiếc váy. Thu Dật Bạch sửng sốt, thấp giọng "Em muốn làm gì?""Làm chuyện mà anh muốn." Tả Ninh đem váy liền áo cởi ra, cặp nhũ căng tròn bị nội y màu trắng bọc lại lộ ra cùng với vòng eo mảnh khảnh, khung cảnh trước mắt thực sự tuyệt mắt Thu Dật Bạch tối sầm lại, anh chỉ cảm thấy thân dưới nhiệt huyết dâng trào, nhưng anh vẫn cố gắng bình tĩnh, tức giận nói "Em điên rồi sao?"Tả Ninh như cũ nhìn anh cười "Chẳng lẽ anh không nghĩ đến sao? Ngay từ đầu gặp tôi không phải anh đã nghĩ sẽ làm như vậy sao? Tất cả các người không phải muốn thân thể của tôi sao? Hiện tại, tôi đáp ứng anh, sau khi làm xong chúng ta không làm phiền nhau nữa.""Đm!" Thu Dật Bạch rủa thầm một tiếng, đi nhanh lên phía trước. Tại thời điểm Tả Ninh nghĩ anh muốn chạm vào cô, anh lại đặt tay bên hông cô đem váy liền áo kéo Ninh vẫn chưa hết kinh ngạc, Thu Dật Bạch liền ở bên tai cô tức giận nói "Tôi xác thực gặp em lần đầu tiên liền muốn ngủ cùng em nhưng hiện tại tôi không chỉ muốn ngủ cùng em, mà còn muốn em yêu tôi, ngu ngốc!"Anh đứng phía sau kéo khóa váy lên cho cô, bàn tay ấm áp bất giác chạm vào da thịt của cô, khiến cho thân thể cô có chút run rẩy. Mà hơi thở của anh bên tai làm cho khuôn mặt nhỏ của cô đỏ lên một mảng, có chút không biết phải làm vành tai cô hồng lên, Thu Dật Bạch một lần nữa đi đến trước mặt Tả Ninh "Nếu em biết tôi không dễ dàng muốn tìm bạn gái, vậy càng nên biết những lời hôm nay tôi nói với em đều là thật. Mặc kệ em có tin hay không tóm lại mỗi khi tôi nhớ đến Du Hạo Nam bắt nạt em tôi liền hận không thể giết chết anh ta, lúc nghe được em ở bên trong khóc thương tâm như vậy tôi thực đau lòng, rất muốn ôm lấy em thay em gánh chịu hết thảy những phiền muộn đó, em có hiểu không?"Tả Ninh trầm mặc một lúc mới chậm rãi gật đầu."Được, em cũng không cần lập tức trả lời tôi nhưng những lời tôi nói hôm nay mong em nghiêm túc suy nghĩ một chút.""Ừm.""Vậy em ra ngoài trước đi.""Anh còn muốn làm gì? Đây là WC nữ."Thu Dật Bạch vẻ mặt phẫn nộ mà chỉ vào hạ thể của mình "Là em gây ra họa, tôi đương nhiên phải dập lửa mới có thể ra ngoài chứ."Tả Ninh cúi đầu nhìn cây gậy dưới quần anh, gương mặt của cô nháy mắt đỏ bừng vội vàng chạy ra khỏi toilet, khi đóng cửa cũng không quên ném lại một câu "Nhớ khóa trái cửa."Nhìn bộ dáng cô lúc này, Thu Dật Bạch không nhịn được bật cười một trận.
Du Hạo Nam ở bên ngoài đợi không đến 10 phút thì cửa văn phòng đã bị mở Dật Bạch gục đầu thất bại đi ra ngoài, nhìn thấy người ngoài cửa thì sửng sốt một chút, mới vừa bình tĩnh lại bắt đầu tức giận "Anh tới đây làm gì?""Văn phòng của Tổng giám đốc Thu, số lần tôi tới chưa chắc ít hơn cậu." Du Hạo Nam trực tiếp đi vào, thấy Thu Dật Bạch rời đi thì lại gọi lại "Hôm nay đến là vì việc tư, đạo diễn Thu hẳn chắc có hứng thú nghe một chút."Cửa văn phòng lại lần nữa khép lại, Du Hạo Nam đưa di động đến trên bàn Thu Dật Dật Mặc vừa ngồi xuống, nhìn ảnh chụp cũng không có phản ứng gì, chỉ là nhàn nhạt giương mắt "Người chụp ảnh đâu?"Du Hạo Nam không đáp, ngược lại dùng ngữ khí khẳng định nói "Anh quả thực đã biết việc này."Thu Dật Bạch bước nhanh đến nhìn ảnh chụp đủ khiến anh lại nổi trận lôi đình xong yên lặng nhìn chằm chằm Thu Dật Mặc "Anh biết chuyện này từ khi nào?""Ngày hôm qua, anh cho người tra xét ngày cha của chúng ta gặp Tả Ninh ở nhà hàng, nhìn từ camera theo dõi thì không nghe được họ nói gì, chẳng qua camera lại đối diện với mặt bàn nên thấy được ảnh chụp." Thấy Thu Dật Bạch sắc mặt xanh mét, Thu Dật Mặc lại bổ sung "Yên tâm, vẫn chưa có ai xem qua, lúc phát hiện anh đã xóa đi."Dứt lời, Thu Dật Mặc lại ngẩng đầu nhìn Du Hạo Nam "Chủ tịch Du cầm những ảnh chụp này tới tìm tôi là có ý gì?"Du Hạo Nam khoanh tay ngồi ở đối diện Thu Dật Mặc "Đột nhiên muốn đánh cuộc một chút mà thôi.""Đánh cuộc gì?""Đánh cuộc Tổng giám đốc Thu liệu có quan tâm những tấm ảnh chụp này bị lọt ra ngoài hay không, dù sao anh cũng là nam chính.""Chủ tịch Du cũng thấy đấy, nam chính trong ảnh chụp có hình tượng tốt đẹp, dù cho bị lọt ra ngoài thì cũng không tổn hại gì.""Đúng không? Vậy tôi thua rồi à?" Du Hạo Nam đảo mắt về phía Thu Dật Bạch "Chỉ có điều đạo diễn Thu liệu có để ý? Chỉ cần đạo diễn Thu để ý thì tôi nghĩ tôi sẽ không thua cuộc."Thu Dật Bạch đón nhận ánh mắt của Du Hạo Nam "Ninh Ninh nói, người chụp là Giang Thuần Tâm, cô ta là người phụ nữ của anh." "Người phụ nữ kia tôi đã xử lý, ảnh chụp trên tay cô ta không thể lọt ra ngoài." Du Hạo Nam nhẹ nhàng cười "Không cần phải nhìn tôi như vậy, cũng không phải là tôi đưa ảnh chụp cho cha của các người. Nếu một hai phải tìm người để tính sổ, vậy thì cả ba người chúng ta đều xem như là đầu sỏ, bởi vì chúng ta là người đồng ý đổi nữ chính nên mới chọc giận người phụ nữ kia."Thu Dật Bạch suy sụp ngồi trên sô pha, nếu sớm biết có kết quả này thì lúc trước anh tình nguyện để Giang Thuần Tâm tiếp tục diễn."Xử trí người phụ nữ kia rất đơn giản nhưng hiện tại khó là ở cái này." Du Hạo Nam chỉ chỉ di động trên bàn "Đó là ảnh chụp, trong tay Thu Quốc Bình cũng có, ông ta là dạng người gì, so với tôi thì hai người các anh rõ ràng nhất. Hôm nay tôi đến đây, chẳng qua là muốn nói cho hai người biết, còn hai người muốn giải quyết thế nào thì tôi không quản được."Thu Dật Mặc thất thần nhìn sắc mặt ửng hồng của cô gái trong ảnh chụp, 2 giây sau mới nói "Qua mấy ngày nữa em gái tôi sẽ tới tiếp quản Tinh Thần Giải Trí, tôi chuyển về tập đoàn bên kia."Du Hạo Nam nhướng mày "Cho nên?""Cho nên, tôi sẽ làm việc gần ông ấy, so với hiện tại thì càng có cơ hội tiếp cận, ở nhà cùng công ty, hai nơi đều đầy đủ. Chỉ cần ông ấy lưu ảnh chụp vào ổ cứng hay USB liền dễ xử lý. Bạn tôi có quen biết một hacker chuyên nghiệp, đến lúc đó, có thể để cậu ta lấy được hết thảy từ di động, máy tính cùng internet.""Nghe không tồi, nhưng vị chủ tịch Thu kia, cũng không phải dễ đối phó.""Cái này không cần chủ tịch Du lo lắng, tôi sẽ làm việc cẩn thận, dù không nắm chắc 10 phần thì cũng sẽ không kinh động đến ông ấy.""Nhưng hiện tại điều quan trọng là hai người cách xa Tả Ninh một chút." Du Hạo Nam lười nhác quét mắt qua hai anh em họ "Nếu lại chọc giận Thu Quốc Bình thì ông ta sẽ khai đao với Tả Ninh, đến lúc đó xảy ra chuyện gì không ai nói trước được. Không có người phụ nữ nào không sợ ảnh chụp mình lõa thể lộ ra bên ngoài, huống chi sự việc vừa qua Tả Ninh đã không chịu được.""Cho nên, đây mới là mục đích của anh?" Thu Dật Bạch cười lạnh một tiếng "Anh đánh chủ ý với Tả Ninh đã bao lâu rồi?"Du Hạo Nam đắc ý nhún vai "Nếu cậu không có khả năng bảo vệ cô ấy, không có năng lực xử lý tốt chuyện này, vậy chỉ có thể... Nhường cho người khác.""Chủ tịch Du đối với Tả Ninh, rốt cuộc suy nghĩ như thế nào?" Thu Dật Mặc ý vị thâm trường nhìn Du Hạo Nam "Dù là nhất kiến chung tình thì cũng không đến mức vừa mới quen biết liền tra xét cô ấy chứ?"Du Hạo Nam sửng sốt, ngay sau đó cười như không cười nhìn Thu Dật Mặc "Nói như vậy, cậu cũng từng điều tra cô ấy rồi? Hơn nữa còn thực khéo léo giống như tôi dùng một con đường chết, nếu không cậu sẽ biết sao?"Ánh mắt Thu Dật Bạch thâm trầm chuyển động qua lại giữa hai người kia "Các người, tra xét cái gì?"-"CẮT!" Thanh âm vừa phát ra, trợ lý của Cao Hạ liền rất nhanh bước tới đưa cho anh ly nước và hỏi "Anh Hạ muốn nghỉ ngơi một chút không? Em thấy anh không được tốt lắm."Vừa rời khỏi màn ảnh, trên người Cao Hạ liền có cảm giác mệt mỏi, uống hết nửa ly nước, anh mới gật gật đầu "Nghỉ ngơi 10 phút là đủ rồi."Ánh mắt theo bản năng mà nhìn sang bên cạnh, lại thấy Tả Ninh ngơ ngác nhìn về phía anh. Người bên ngoài nhìn vào, cô chính là đang nhìn Cao Hạ nhưng Cao Hạ nhìn ánh mắt cô liền biết cô không phải nhìn dịp lúc nghỉ ngơi, anh một mình đến phòng sách ở tầng hai rồi lấy di động ra gọi "Lão Bạch, cậu có quen người có danh hiệu hacker DECEASE không?"Cậu cũng tìm cậu ta?" Bạch Tấn ở đầu bên kia ngáp ngắn ngáp dài, bộ dáng không tỉnh ngủ "Sao các người đều tìm cậu ta vậy?""Các người?""Tối hôm qua Thu Dật Mặc vừa gọi điện cho tôi, sáng nay Tiểu Bạch cũng hỏi, nói cái gì mà xâm nhập di động và máy tính, tôi nói các người định mưu đồ bí mật làm chuyện lớn gì? Loại chuyện này nên cho tôi tham gia nha!"Cao Hạ không để ý đến Bạch Tấn mà chỉ nhàn nhạt nói "Nếu bọn họ đã hỏi, vậy thì tôi không cần nữa.""Này, thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của tôi sẽ chết sao?"Cao Hạ không để ý Bạch Tấn ồn ào, đang chuẩn bị gác di động, bỗng nhớ tới cái gì, dừng một chút mới nói "Lão Bạch, giúp tôi điều tra một người.""Sẽ không phải lại là Tả Ninh chứ?""Lại?" Cao Hạ nhăn nhăn mày "Còn có ai? Thu Dật Mặc hay là Thu Dật Bạch?""Tiểu Bạch kia sao có thể đi điều tra bạn gái của mình? Đương nhiên là khối băng kia muốn tôi điều tra, tôi nói các người làm sao thế, một đám người nhớ thương cô gái nhà người ta?"Không nghe được Cao Hạ trả lời, Bạch Tấn lại nói tiếp "Việc này nói đến có hơi chút phức tạp, bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi tới gặp cậu.""Còn có thể ở đâu? Hiện trường quay phim, đống biệt thự trước đó làm lễ khởi động máy quay ấy, cậu đến rồi thì gọi cho tôi, tôi xuống dưới tìm cậu, bên trong có quá nhiều người không tiện."
Du Hạo Nam chật vật, so với Văn Khải An chỉ có hơn chứ không có Khải An xưa nay nội liễm, cảm xúc sẽ không biểu lộ nhiều ở trêи mặt, mà Du Hạo Nam giờ phút này, phải nói là cực kỳ chân thực mà suy diễn cái gọi là thất hồn lạc trêи người Tả Ninh vẫn mặc bộ váy cưới trong ảnh chụp kia, con ngươi của Du Hạo Nam vốn không có thần thái gì lại càng thêm u ám, hai vai cũng không chịu khống chế mà phát run, ngữ khí nói chuyện gần như cầu xin "Ninh Ninh, không phải em nói...... Không phải em nói không hận anh sao? Hai chúng ta...... Hai chúng ta bắt đầu lại một lần nữa được không? Mặc kệ em muốn cái gì, nhà ở, xe, bao gồm cả công ty của anh, tất cả mọi thứ chỉ cần anh có, anh đều cho em, hoặc là anh có thể bồi em đi lữ hành, bồi em đi tìm cảm hứng, chỉ cần em...... Em không gả cho người khác, em với anh ở bên nhau có được không? Chúng ta bắt đầu lại một lần nữa, anh thề, nhất định anh sẽ đối xử với em tốt hơn so với lúc trước, càng săn sóc......"Tả Ninh nhịn không được nhăn mi, nhìn nhìn Du Hạo Nam, lại nhìn nhìn Văn Khải An "Các anh...... Không có việc gì chứ? Ai nói em muốn kết hôn? Hơn nữa...... Các anh tại sao lại tìm đến chỗ này?"Hai cái nam nhân lập tức bắt được trọng điểm "Em không kết hôn?"Tả Ninh cúi đầu nhìn nhìn một thân quần áo của mình, kéo kéo khoé miệng lộ ra biểu tình quái dị "Ai quy định thử áo cưới thì nhất định phải kết hôn? Em không kết hôn..... Chẳng lẽ không có tư cách thử?"Du Hạo Nam vẫn không dám tin mà Tả Ninh, nhưng Văn Khải An đột nhiên lại thấp thấp mà cười ra hắn rõ ràng đang cười nhưng hốc mắt lại càng ngày càng hồng, Tả Ninh chỉ cảm thấy trong lòng đặc biệt hụt hẫng. Nam nhân bình tĩnh siêu nhiên như hắn không nên có bộ dạng này, một loạt phản ứng không bình thường ngày hôm nay cũng không nên xuất hiện trêи người hắn."Văn Khải An......"Lời nói vừa mới ra khỏi miệng, cô lại bị hắn lần nữa ôm vào trong ngực. Lúc này, Văn Khải An không nói một câu nào, chỉ là cánh tay đang ôm cô cực kỳ dùng sức, giống như hắn muốn đem cô khảm vào trong cơ thể của chính Kinh Luân đã bất chấp đi ngăn cản Văn Khải An ôm cô, bây giờ hắn càng quan tâm một sự kiện khác hơn "Làm sao hai người biết cô ấy ở đây?"Du Hạo Nam bình ổn lại cảm xúc, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn hắn "Ninh Ninh đã sớm đã trở lại, là cậu cố ý dấu diếm hành tung của cô ấy."Phương Kinh Luân cười nhạo một tiếng "Nói rất đúng, cũng đâu phải hai người chưa làm qua loại chuyện này?"Chuyện Tả Ninh gặp Du Hạo Nam với Văn Khải An ở thành phố X, Phương Kinh Luân biết, vậy nên hắn cũng cảm thấy bản thân không có cái gì phải đuối lý. Trêи thực tế cái nhóm của bọn họ kia, những cái gọi là hiệp nghị cũng chẳng qua chỉ là phương tiện để lợi dụng lẫn họ một bên cần tài nguyên và nhân mạch trong tay người khác để điều tra hành tung của Tả Ninh, một bên từng người lại có tâm tư riêng, sợ người khác sẽ giành tìm thấy cô Ninh ở trong lòng Văn Khải An giãy giụa ra, nghi hoặc nhìn hắn "Làm sao mà các anh đến được chỗ này?"Văn Khải An chỉ chỉ một bên gương "Mặt trêи có LOGO của cửa hàng này, sau khi phóng đại ảnh chụp lên là có thể nhìn thấy, anh đoán chắc em vẫn còn ở chỗ này, vậy nên trực tiếp đến đây.""Ảnh chụp?"Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Tả Ninh, Văn Khải An dứt khoát lấy điện thoại di động ra click mở nhóm WeChat đưa cho cô "Thu Dật Mặc nói em...... Em với Phương Kinh Luân muốn kết hôn."Thấy trêи giao diện đều là dấu chấm hỏi cùng nghi ngờ phát cuồng của Thu Dật Bạch, thần sắc của Tả Ninh hơi đốn, kéo lên phía trêи vài cái lúc này mới thấy ảnh chụp với câu nói kia của Thu Dật cũng không biết hai bức ảnh kia được chụp khi nào, nhìn tình hình này hẳn là lúc cô vừa mới từ phòng thử đồ bước ra, Thu Dật Mặc đã sớm chờ ở bên ngoài, đoán chừng hắn cũng đã sớm phát hiện cô ở chỗ cô đã nói qua với Thu Dật Mặc là cô chỉ tuỳ tiện thử áo cưới, nam nhân kia đến tột cùng là không tin hay là muốn làm cái quỷ gì? Nhưng hắn còn phải đính hôn cùng cô gái khác, hẳn là sẽ không xáo trộn chuyện của cô đi?Đưa điện thoại di động cho Văn Khải An, Tả Ninh lại nghe hắn nói "Anh có gửi tin nhắn cho em, cũng có gọi điện thoại nhưng em không trả lời, vậy nên chỉ có thể chạy đến đây.""Điện thoại của em vẫn còn ở trong túi, vội quá nên vẫn chưa xem được." Nhìn đến ba nam nhân trước mặt lại nghĩ đến đại ô long này, Tả Ninh chỉ cảm thấy đầu muốn lớn, "Được rồi, hiểu lầm đã được giải quyết, các anh nên làm cái gì thì làm đi."Thấy ba nam nhân không chút sứt mẻ, cô đành phải bổ sung "Em không kết hôn, cũng không yêu đương, ba người các anh...... Một người em cũng không cần, cứ như vậy đi."Phương Kinh Luân không ngăn cản cô vào phòng thay đồ thay áo cưới, bây giờ trong đầu óc hắn đều là người da đen dấu chấm hỏi, làm sao mà Tả Ninh chỉ tuỳ tiện đi ra cửa thôi mà cũng dễ dàng bị lộ hành tung như vậy?Hắn nếu như sớm biết có kết cục này, hắn còn ra cái chủ ý làm Tả Ninh tiếp thu, cảm nhiễm và hun đúc hôn lễ làm gì? Hắn nên để cô mỗi ngày đều ở chung cư, chỉ duy nhất thuộc về một mình hắn. Tả Ninh từ phòng thử đồ bước ra, phát hiện không chỉ có ba nam nhân vẫn còn ở đó mà ngay cả Phương Dĩ Nhu cũng đã thay quần áo trở lại đây, lấy bộ dáng tìm tòi nghiên cứu đánh giá mấy người bọn họ, cuối cùng chậc chậc lên tiếng "Tiểu Phương nhà chúng ta thật đáng thương! Nhiều tình địch còn chưa tính, hình như tố chất của ai cũng rất cao."Tả Ninh bất đắc dĩ cười "Chị Dĩ Nhu, chị bên này kết thúc rồi sao? Hôm nay còn có an bài gì nữa không? Em có thể tiếp tục bồi chị."Phương Dĩ Nhu lắc đầu, liếc liếc ba nam nhân "Chị sợ nếu tiếp tục bắt em bồi chị sẽ có mấy người trực tiếp muốn bóp chết chị. Được rồi, hôm nay dừng lại ở đây thôi, chị cũng phải gọi cho nhà Tần tiên sinh một chút xem xem bộ váy cưới có còn muốn hay không? Rốt cuộc thì so với tưởng tượng của chị còn cao hơn, chị sợ anh ấy không tiếp thu được, chờ hôm nào có việc gì cần chuẩn bị chị sẽ gọi em đi."Thấy trêи tay Tả Ninh còn ôm áo cưới vừa thay ra, Phương Kinh Luân vội vàng cầm lấy đưa cho Hannah vẫn đang ở trong trạng thái đề cao cảnh giác "Giúp tôi đóng gói lại đi."Dứt lời hắn cho tay vào túi áo khoác, muốn lấy điện thoại với thẻ tín dụng trong túi, kết quả sờ một hồi mới nhận ra túi tiền cư nhiên trống không, điện thoại của hắn cũng không biết là không mang theo hay là đã đánh Ninh thấy vậy liền nói "Vừa vặn, vậy thì đừng mua, đỡ phải lãng phí tiền.""Không được, anh nhất định phải mua bộ này." Phương Kinh Luân hướng Hannah cười xin lỗi, "Tôi không mang thẻ, điện thoại di động hình như cũng không mang, chị của tôi chắc là vẫn còn đang ở thang máy, tôi sẽ bảo chị ấy giúp tôi trả tiền."Hannah tất nhiên vẫn tiếp tục mỉm cười gật đầu, ai ngờ Du Hạo Nam với Văn Khải An ở một bên đã nhanh chóng đưa thẻ ra "Xoát của tôi."Phương Kinh Luân lạnh lùng trừng mắt liếc hai người một cái, ý bảo Hannah chỉ có thể nghe hắn, sau đó vội vàng chạy tới sô pha lấy điện thoại trong túi của Tả Ninh gọi điện thoại cho Phương Dĩ thấy khó xử, ai cũng không dám đắc tội, Du Hạo Nam dứt khoát đoạt lấy áo cưới trong tay cô, trực tiếp đi đến quầy thu ngân của tầng năm, Văn Khải An cũng đi sát theo Ninh vô lực nhìn bóng dáng Du Hạo Nam với Văn Khải An đi xa "Hai người các anh có thể đừng xáo trộn mọi chuyện nữa được không?"Kết quả không một ai nghe cô, hai nam nhân vẫn cứ chấp nhất tranh nhau trả Phương Kinh Luân gọi điện thoại xong quay về, liền nhìn thấy nhân viên phục vụ đã nhanh chóng cầm lấy áo cưới nghiêm túc đóng gói, Văn Khải An tiêu sái cầm biên lai ném vào thùng Du Hạo Nam thì đang giận dỗi ôm lấy điện thoại di động bị vỡ màn hình——chỉ bởi vì điện thoại bị ném vỡ có vấn đề, thời khắc mấu chốt phản ứng quá chậm, nửa ngày cũng không hiện ra được giao diện trả tiền, cho nên mới bị Văn Khải An tranh trả trước.
bọn đàn ông này có độc